rầu, Cà cũng chuồn luôn hè. hii, piii hai đại Ka.. ở lại chơi vui he. G9 p/s : hàng việt nam chất lượng cao, không chơi pin sạc á
Nữa trái tim tội nghiệp Yêu anh em đâu dám mong gì hơn được bên anh, nghe anh vỗ về Người đàn ông em yêu thương người đàn ông, em trao trọn con tim Yêu anh em đâu suy tính hơn thiệt hơn dù cho em, là cô gái nghèo Từng đêm thâu đến bên anh trọn cuộc vui, nhưng em nào muốn Em đã cố gắng dù bao đêm thầm khóc, cầu mong anh thay đổi vì em Em đã cố gắng, cố gắng thật nhiều Mà sao anh vẫn không đổi thay Một nửa trái tim anh dành cho em Một nửa trái tim sao còn nhiều đam mê Anh hãy nói đi, anh hãy nói đi Nói một lời anh sẽ đổi thay Một nửa trái tim không trọn vẹn cho em Một nửa trái tim sao toàn là thương đau Em sẽ bước đi, em sẽ bước đi Dù con tim em tan nát khi xa, người
Kẻ khờ Tình yêu xưa nay bỗng hóa thành mưa Người ra đi em nói sao cho vừa Tình em vẫn chan chứa, nay bỗng như kẻ thừa Yêu thương khi xưa còn đâu nữa. Hạt mưa ơi sao cứ rơi lạnh căm Niềm đau em chôn dấu trong âm thầm Em yêu anh nhiều lắm, phải chăng anh sai lầm Phải chăng tình yêu là trái cấm. Ngày nào người hứa sẽ mãi mãi yêu mình tôi Mà nay người đi tim em đã chết thật rồi Tình yêu người trao cho em chỉ trên đầu môi Đường xưa chung đôi cớ sao giờ đành hai lối. Người giờ lạc lối em tiếc nuối cũng vậy thôi Em không giận anh em chỉ trách em yêu vội Qua một ngày mới đau thương cũng sẽ phai phôi Anh với yên vui chỉ riêng em là kẻ khờ.
Đa đoan thơ viết mấy câu Không dưng, ngồi trách người đâu vô tình Chẳng cho ngon ngọt đã đành Lại mang cay đắng ra hành hạ nhau Vô tình chuốc lấy nỗi đau Bao nhiêu phiền muộn, từ đâu kéo về Đang yên đang ổn mọi bề Dấn thân vào cảnh ê chề, ngẩn ngơ Buồn lòng tỏ mấy câu thơ Cái khôn đâu mất, cái khờ phô ra Thế rồi từ bấy cách xa Vô duyên lại trách người ta vô tình ?
Con thuyền ơi lênh đênh có mỏi Hãy trở về bến đợi yêu thương Có nghe không tiếng sóng trào réo gọi Người đi xa còn nhớ đến cố hương ?..
MỘT NGÀY MÙA ĐÔNG Rồi một ngày trời không biết xanh Rồi một ngày hàng cây vắng tanh Và cơn gió mang mùa đông tới Cuốn bay theo đám lá vàng rơi Bờ cỏ này giọt sương đã tan Bậc thềm này còn in dấu chân Mùa đông tới em chờ anh mãi Lá hoa thu sang nay đã úa tàn Giờ đây em biết, em biết đã mất anh rồi đấy Ngày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơi Lòng em đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nói Còn yêu mãi Giờ đây em biết, em biết đã mất anh rồi đấy Ngày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơi Lòng em đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nói Em vẫn yêu anh
Anh nói lời ngọt ngào, Em lo rằng không thật! Em không dám trèo cao, Bởi có ngày ngã mất! Con người em chân chất, Mộc mạc như bàn tay. Cơn gió nào phảng phất, Theo trăng về ru say ? Làm người ai không mộng, Là tình sao không mơ? Em muốn tìm sức sống, Không phải từ bâng quơ. Anh không cần đổi giọng, Cứ giữ nguyên như xưa, Nếu tình đang nóng bỏng, Càng kiên nhẫn đợi chờ. Em không là cánh hoa, Anh đừng nên làm bướm, Hương thoảng hồn ru xa. Lạc sang vườn khác lượn. Tình yêu không là mượn, Tình yêu không là cho. Một cuộc tình khôn lớn, Vẫn ngây thơ hẹn hò… Cứ giữ nguyên như thế, Cái tính trời sinh ra. Càng thay càng khó dễ, Cho một lần buông tha…