Quan trọng đến mấy.. • Cứ cách xa rồi cũng thành xa lạ ! Yêu thương đến mấy.. •Cứ im lặng rồi cũng sẽ nhạt nhoà ! ---------------1483--------------
Hoa Sữa Hoa sữa vần ngọt ngào đầu phố đêm đêm Có lẽ nào anh lại quên em Có lẽ nào anh lại quên em...
Em ơi Hà Nội Phố Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông Mảnh trăng mồ côi mùa đông Mùa đông năm ấy Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân ? ................. Ta còn em hàng phố cũ rêu phong Và từng mái ngói xô nghiêng Nao nao kỷ niệm Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng Chợt hoàng hôn về tự bao giờ ?
Giọt Lệ Tình Ngày mai thôi em đi về phương nao chốn xa xôi Theo người ta em đi tìm hạnh phúc mới Để lại đây đơn côi, lẻ loi một bóng hình Giọt lệ tình vẫn ướt đẫm trên bờ môi. Thời gian trôi nhưng ân tình xưa sao chẳng phai phôi Ôm niềm đau lang thang đường về khuất lối Chỉ tại em luôn mơ đến nhung lụa gác vàng Chuyện tình mình cứ thế vỡ nát theo thời gian. Rời bàn tay cuối anh chúc em được bình yên trong cuộc đời Được nhiều ấm êm như em đã từng mơ Cầu cho em được yên vui chẳng khi nào gặp muộn phiền Đường đời của em hạnh phúc luôn vững bền. Đừng bận tâm đến nơi chốn đây, một mình anh ôm lặng thầm, Còn gì nữa đâu câu thuỷ chung bền lâu. Vần trăng đem chợt tang mau, ánh sao khuya vội lụi tàn Chỉ còn lại khoé môi đắng cay giọt lệ tình. __________________ Hôm nay thua đậm... buồn quá
Mời các bạn đọc câu truyện cười cực hay ! Không thuộc loại nào Cô gái nói với chồng sắp cưới: "Trên đời này chỉ có hai loại đàn ông thôi anh ạ". - Loại thứ nhất đi nhậu bia ôm nhưng còn biết hối hận với vợ, với con. Loại thứ hai là đi nhậu mà không thèm hối hận, cắn rứt gì cả... Thế anh thuộc loại nào? - Anh á, anh thuộc dạng không đi bia ôm nhưng hối hận.
Anh , cô ấy ... và em ! Em sợ mỗi lần anh bắt đầu với hai tiếng ngày xưa Với những ngày bên anh không phải em mà là người con gái khác Cô ấy đẹp xinh , dịu dàng , và biết hát Những bản tình ca anh thích lúc chiều về . Em sợ mỗi lần anh bắt đầu với hai tiếng hôm qua Bởi quá khứ của anh chẳng có em ở đó Những hạnh phúc , buồn vui , anh sẻ chia với một người khác nữa Không phải là em . Em sợ lắm tất cả những hờn ghen Cứ theo ngày lớn dần làm chính em thay đổi Cô ấy ướp mật trên môi với bao lời gian dối Còn em uống vào lòng những đắng chát , sầu đau . Em có nợ anh , nợ cô ấy gì đâu Sao phải trả bằng bao nụ cười , hạnh phúc? Em đâu hỏi mượn vay tình yêu của kẻ khác Là anh tự bước vào . sao giẫm nát tim em ? Anh đừng vô tình nhắc về cô ấy trước em Đừng nắm tay em mà mơ nắm một bàn tay khác Đừng dắt em qua nơi thuộc về kí ức Của một thời ... anh và cô ấy ...bên nhau . Em đâu có lắm tình yêu để đổi lấy niềm đau Đâu nhiều niềm tin để đợi chờ một người không yêu em chân thật Nên anh ơi ! trước khi em buông lơi vì mỏi mệt Hãy ôm em vào lòng , quên quá khứ ... Và yêu em. _________________sưu tầm tặng 1483
MỘT LẦN YÊU Có phải vì em cứ mải nhớ anh Nên bầu trời chẳng còn xanh được nữa Mưa âm thầm lạnh rơi ngoài bậu cửa Cùng một người thương nhớ một người xa. Có phải vì em yêu quá thiết tha Mặc thế giới xem anh là cuộc sống Dành cho anh cả trời cao và rộng Luôn xem người là hi vọng đời em. Cho nên anh cảm thấy quá bình yên Muốn vùng vẫy anh đi tìm tình mới Nơi có những yêu thương còn nông nổi Và những cuộc tình nóng hổi thoảng qua. Vẫn biết rằng một người đã đi qua Suốt cuộc đời anh mãi là nỗi nhớ Một lần yêu thương một lần dang dở Tình yêu này xin ghi nhớ trong tim... _________________sưu tầm tặng 1483
SAO EM MÃI ĐỢI CHỜ? Bao ngày tháng đi về trên mái tóc chỉ anh là đã khác với anh thôi còn em á? vẫn như ngày xưa ý... vẫn thích cười..và vẫn cứ thích anh! biết làm sao khi mộng ước chẳng thành anh cất bước đi dừng chân bên người khác hạnh phúc xưa kia, bây giờ anh để lạc lạc bên một người...mà lại chẳng phải em! em vẫn một mình gặp nhấm với màn đêm qua những đêm thâu bằng đôi mắt đỏ hoe nhuộm đầy cay đắng thậm chí có lúc, thấy mình như chết lặng nhưng vẫn dối lòng: anh sẽ trở lại thôi...! có dễ dàng đâu...để yêu được một người sao nói rằng quên thì quên ngay được chứ lí trí nhiều lúc dặn tim rằng: thực sự... ..anh đã đi rồi...đừng chờ nữa...làm chi! vẫn nhớ lời mẹ, rằng con gái có thì và cũng dặn lòng rằng... quên đi ...để mà yêu người khác nhưng mà khó lắm... chỉ thấy người gầy rạc theo những tháng ngày huyễn hoặc...ước mong... có lẽ rằng anh nghĩ em sắp lấy chồng khi gặp ai em cũng đáp rằng: ..." em sắp cưới!" nào anh có biết, bao lâu qua em vẫn đợi vẫn cứ mong chờ hạnh phúc đó là anh... còn có ý nghĩa gì đâu..dù em mãi chân thành..?
AI HIỂU ĐƯỢC LÒNG EM? Ai hiểu được lòng em... những khuya về lạnh vắng? Tất tưởi dặn lòng mình lắng cảm xúc trong tim Yêu ghét,nhớ nhung,phiền muộn Em lặng lẽ nhấn chìm Xù bộ lông cao ngạo nuốt nước mắt vào sâu trong lầm lũi.... Ai hiểu được lòng em.... thổn thức ngắm bức tranh phủ đã bụi ngậm ngùi... Ngày đến Chói loà,rực rỡ cùng ánh nắng ban mai Tàn đêm lại như gió không trái tim không hình hài Cố chấp với tự tôn cất tình yêu mình vẫn hằng theo đuổi... Ai hiểu được lòng em.... không phải là một kẻ si tình Càng không thích đóng vai kẻ si tình trong tiểu thuyết Tình yêu của em nếu có thêm một ả đàn bà quỷ quyệt Em cũng nguyện lòng sắm vở kịch cô ta giao mà không thèm oán than giải thích một lời... Ai hiểu được lòng em lúc nào cũng thấy rất chơi vơi Không an toàn,không tin tưởng vào lời đàn ông hứa Giá có ai đó làm em tin về điều gì lâu bền và được phép dẫm dựa Thì em đâu ác độc đến nỗi suốt ngày mỉm cười chọn lựa đến rồi đi.... Ai hiểu được lòng em... ai có tâm ngồi đợi gió thầm thì? Chẳng lẽ yếu mềm mới khiến người đàn ông động lòng che chở Kiên cường giống như một món nợ Nhìn vào sẽ có cảm giác muốn rời xa ?... Ai hiểu được lòng em... một chút thôi em cũng vui vẻ sống chung một mái nhà... suốt kiếp....
Chẳng ai Chẳng ai chỉ em cách sống của một người con gái đâu anh Nên đừng ngỡ ngàng khi một mai anh gặp một ai đó ngang tàn mà lại tràn lòng thương mến Sinh ra đã mang trên mình cái tên gọi là định mệnh Chẳng thể xoay vần vì cuộc đời đâu thể nói giá như.... Em chờ anh đến Viết cho em mấy dòng thư Chẳng phải để em nhâm nhi đọc đi đọc lại rồi vỡ oà vì hạnh phúc Đâu có ai dạy em cách e thẹn nép mình mà che miệng cười nữ thục.... Đời chỉ dạy em Nuốt nước mắt vào tim mà tự mình mạnh mẽ bước đi...... Cuộc đời em Không phải là một bài thơ sinh ra đã êm đềm Đời thi sĩ nghèo bạc bẽo Thơ là nước mắt Dù có chạy đi đâu Vẫn quanh đi quẩn lại giữa đôi đường ngả ngẹo Rồi lại bị làm đau Bởi quá khứ và cái bóng của chính mình...
Bản Tình Ca Cho Em ...Một lần gặp gỡ đã là bao thương nhớ... ...Một ngày nào đó ta vẫn yêu mãi người thôi...
Bản Tình Cuối ...Một lần gặp gỡ đã như quen thuở nào Một lần gặp gỡ như tình vẫn xa xưa... ...Một ngày nào đó tóc xanh chưa phai màu Một ngày nào đó ta sẽ thôi hết yêu người .
MƯA ĐÃ TẠNH Ta đã xa nhau một thời gian, mình chia tay đến nay cũng đã lâu. Anh ở nơi đâu,chắc anh đang bình yên và hạnh phúc. Em bước qua đọan đường xưa, và nơi đây đã đôi lần đổ mưa. Trong long anh giờ quên chưa, đường xưa đó ta đã quen tình cờ. ĐK: Ngày hôm qua đó ta nhìn thấy nhau, trời mưa rất lâu, ta e ấp mối tình đầu. Rồi thời gian qua mau, ta yêu nhau ngọt ngào , kỷ niệm xưa lòng của em khắc sâu. Nhiều đêm em khóc chỉ vì nhớ anh, dù anh đã quên bao năm tháng quá êm đềm. Trọn đời nơi time m, yêu anh giờ đang như ngày đầu, dẩu cơn mưa tình yêu đã tạnh từ lâu…
NGƯỜI LẠ TỪNG YÊU Có đôi lúc ta thấy nhau vô tình Em vui không khi ta như người lạ? Cứ đi qua giống như chưa bao giờ Gặp nhau hoặc quen biết nhau Cũng thỉnh thoảng cho mấy câu hỏi thăm: "Em khỏe không? Cuộc sống em thế nào?" Rồi anh đi mau, ai đó hỏi em rằng: "Người ấy là gì của em?" Ng� � ấy em từng yêu, người khiến em hay cười Người cũng làm cho em bao lần nước mắt rơi Giờ đã không còn vui mỗi khi trông thấy người Nở nụ cười trên môi rồi bước vội thế thôi Người cũng đang cùng ai hạnh phúc nơi chân trời Giờ người đã quên chưa vui buồn của lúc xưa!? Buồn lắm khi mà ta cố xem như xa lạ Người lạ từng yêu nhau thấy nhau thêm u sầu
DUYÊN PHẬN Ý TRỜI Đến đây thì cả hai chắc sẽ phải dừng lại Đoạn đường kia ngày mai em sẽ không cùng đi Chúng ta dù vẫn yêu phải nói câu chia lìa Bởi duyên phận không cho mình bên cạnh nhau Nắm tay người rất lâu chẳng biết phải làm sao Từng buồn vui ngày xưa không dễ phai mờ đâu Trái tim này khắc sâu những phút giây ngọt ngào Ánh mắt và nụ cười ấy đã in trong đầu Ôm chặt người một lần sau cuối, lòng tan nát anh cố gượng cười Chúc cho người ngày mai sẽ luôn luôn yên bình Còn yêu sao phải xa nhau, phải quên bao kí ức một thời Chắc tại trời không muốn mình được gần nhau yêu nhau mà thôi Từ đây ta sẽ chia xa, khẽ lau khô khóe mắt nhạt nhòa Số phận mà, đừng nên khóc, hãy chúc cho nhau câu bình an! Hoài yêu anh, mãi yêu anh, sẽ yêu anh đến suốt cuộc đời Nếu chọn lại, em vẫn chọn được gặp anh yêu anh mà thôi Hoài yêu em, mãi yêu em, sẽ yêu em đến suốt cuộc đời Nở nụ cười chào nhau nhé duyên phận bắt ta xa nhau rồi.