Buổi trưa thật yên tĩnh. Anh đứng nhìn sự yên tĩnh đó rơi xuống từ một đầu cỏ, một con đường dốc, một nóc nhà rồi một thân anh. Hạnh phúc thật đơn sơ. Bây giờ ngồi ở cà phê anh bàng hoàng nghe loài chim lạ hót. Anh xúc động như vừa tìm lại được một vẻ kỳ bí nào đã đánh mất. Tự nhiên anh mong chờ sự có mặt của em ở Tuy Hòa ngút ngàn.