Mỗi ngày căn dặn âm thầm, Chỉ là hạt cát giữa dòng biển khơi. Mỗi đêm tự nhũ mấy lời, Chỉ là chút bụi giữa đồng cỏ hoan.......
Duyên là gặp gỡ thế thôi Nợ là mãi mãi một đôi chung tình Thương nhau như bóng với hình Có duyên không nợ đôi mình lạc nhau Chỉ là mất trước hay sau Mang mùa xuân đến để đau một đời Tim ai tâm dạ rối bời Buồn vui khó tránh , ý trời phôi phai..!
Lần đầu gặp mặt đã xuyến xao Đêm về thao thức dạ nao nao Hỏi có phải chăng là duyên nợ Mới gặp như quen tự thuở nào.
Duyên là gặp gỡ thế thôi Nợ là hai phía, cả đôi cùng cầu Tấm lòng rộng mở có nhau Yêu thương, hoà hợp, cau trầu trăm năm