Ừm chắc là thế.. hic Tỷ mới vừa khấn cha Diệp cho tỷ quên hết mấy con số đề.. đừng nhớ gì nữa áh.. quên hết những gì cần quên.. quên luôn XSTTai luôn đi chài... .. thôi tỷ nhức mắt quá òi.. tỷ bái bai Fine đi ngủ nha.. chúc Fine ngày mai Win và vui như ý nè ..
Hay nhể..Thế giới tâm linh bây giờ khoa học còn chưa chứng minh nổi vì sao như thế. Red vẫn tin về 1 thế giới nào khác là có thật... Vấn đề của siêu tự nhiên. Nghe nói bên Ấn độ..Có người có thể làm tan biến vật chất hoặc nâng vật nặng lên bằng ý chí. Khi chưa giải thích được..Đó là huyền bí. Kiểu như ngày xưa..Ai mà nghĩ con người lên được mặt trăng đâu
Làm ơn chi hỏi..Ấy lên Chùa ở luôn đó hà???Ừa..Ấy nên lên đó sám hối đi.Gì thì gì đó là ý tưởng hay..Cổ vũ nà
Oho.. ta còn có đường sám hối...Phật Tổ dang tay mỡ rộng lòng từ bi hỷ xả ... còn ngươi là iu quái ngàn năm nên hết đường thoái lui .. Phật tổ cũng chào thua.. đày ngươi xuống 18 tầng địa ngục ..
Đêm Cuối Ngày mai hai đứa xa nhau thật rồi Còn đây đêm cuối nói cho cạn lời Nghe thời gian đi qua mau Nỗi buồn chợt dâng lên cao Người ơi! Biết chăng lòng đau Đường chia đôi ngã xa xôi mịt mùng. Ngưòi vui duyên mới riêng tôi lạnh lùng. Khi thuyền rời mang thương yêu Bỏ lại dòng sông cô liêu Tội cho khách sang đò chiều Tình ngỡ chết đuối, cho người quên môi cười Tàn đêm đau phận người, biết rằng làm sao nguôi Thôi hết rồi nhìn nhau lần cuối Nghe trái sầu rụng trong lòng tôi Dấu tâm sự phút giây lìa đôi Đừng quên anh nhé! Hương xưa một thời Tìm trong dĩ vãng cơn mê gọi mời Một lần tình yêu ly tan. Một đời người vui cao sang Còn tôi khóc duyên muộn màng (bẽ bàng).